Valentine's Day Wallpapers 2016

Cái thú của mùa đông, theo nhiều người là được thưởng thức một que kem trong hun hút gió lạnh để rồi xuýt xoa, mê mải. Lại có người thích ngồi bên bếp than hồng, tự tay nướng một bắp ngô thơm lừng, dù có cháy xém đôi chút cũng hỉ hả mà khen... ngon tuyệt. 


Ảnh: T.L

Chẳng thế mà thời gian này, đường phố Hà Nội bỗng đâu xuất hiện bao nhiêu là hàng ngô nướng. Đồ nghề vô cùng đơn giản: Chỉ một cái chậu chứa than hồng, một túi ngô và dăm cái ghế nhựa để nếu thực khách nào muốn thưởng thức ngay tại chỗ cũng sẵn sàng. Vốn là món ăn không thể vội, người bán hàng cứ chậm rãi phe phẩy chiếc quạt nan, thi thoảng lật qua, lật lại những bắp ngô để tránh bị cháy. Còn thực khách dù có sốt ruột đến mấy, nếu không muốn ăn ngô sống hay cháy thì chỉ có thể kiên nhẫn chờ và chờ. Cũng có người tranh thủ lúc ấy ăn trước bắp ngô luộc nóng hổi, ngọt mà thanh đạm chứ không ngấy kiểu thịt cá, mỡ màng... theo lời quảng cáo của người bán hàng. Riêng tôi, chẳng biết có phải khó tính không mà lần nào đã quyết định đi ăn ngô nướng thì tuyệt sẽ không vì sốt ruột mà ăn trước bắp ngô luộc, dù bình thường đây cũng là một trong những món khoái khẩu. Có lẽ, tự tôi cũng ý thức được rằng ngô luộc thì mùa nào cũng có thể ăn, muốn ăn sáng, trưa, chiều hay tối đều có thể. Nhưng riêng cái món ngô nướng, chỉ duy nhất đêm đông mới có. Chẳng thế mà chị gái tôi lấy chồng Sài Gòn, những ngày đầu đông thế này, trong câu chuyện qua điện thoại lúc nào cũng ước ao giá mà được thưởng thức một bắp ngô nướng thì tuyệt biết mấy. Tiếc rằng, Sài Gòn chẳng có mùa đông. Thành ra, có nhớ quá mà tự mua ngô về nướng thì cũng không thể tìm được cái cảm giác cầm trên tay bắp ngô thơm phức, vàng ươm, nóng bỏng vừa mới ra lò, nhấm nháp từng hạt bùi bùi, ngòn ngọt trong cái giá lạnh đến tê người... 

Khác với ngô luộc loại nào cũng được, bắp ngô nướng muốn ngon phải chọn loại ngô nếp bánh tẻ, nghĩa là không non quá mà cũng không già quá. Bởi theo kinh nghiệm của những người bán hàng, loại già quá mà nướng lên, hạt ngô cứng đanh, rất khó nhai. Ngược lại, bắp ngô mà non quá thì nướng lên sẽ teo tóp chẳng còn mấy để ăn. Thành ra, sau khi tỉ mẩn tách từng lớp vỏ xanh mướt bên ngoài, lại gỡ hết những sợi râu ngô óng ả để riêng (sau có thể dùng để luộc, tính mát, rất tốt cho sức khỏe) phải là những hạt ngô đều tăm tắp, trắng ngà, bấm tay vào thấy mềm nhưng không bật sữa non ra mới là bắp đạt tiêu chuẩn để nướng. 

Bây giờ Hà Nội xuất hiện nhiều loại ngô như ngô Mỹ, ngô ngọt bắp vàng xuộm trông thì rất đẹp nhưng dùng để nướng thì sẽ không có được hương thơm đặc trưng, hấp dẫn. Ngô cũng có thể được đưa về từ nhiều vùng quê như Hà Nam, Hưng Yên, Phú Thọ, Bắc Ninh hay mấy huyện ngoại thành Hà Nội. Song có một loại ngô được người dân Thủ đô ưa chuộng hơn cả chính là được trồng ở bãi sông Hồng, bãi Tứ Liên. Bắp ngô tuy không lớn, hạt tròn nhỏ có màu trắng ngà nhưng khi nướng lên, cái vị ngọt và hương thơm đặc trưng khiến chẳng thực khách nào cưỡng lại nổi. Thành ra, một con phố nhỏ chỉ độ vài chục nếp nhà ấy vậy mà có đến hai, ba hàng ngô nướng sát nhau vẫn chẳng bao giờ lo ế. Không cần biển hiệu hào nhoáng, cũng chẳng xa xỉ đắt tiền, mỗi bắp ngô nướng giá độ dăm ngàn là có thể sưởi ấm lòng trong những ngày đầu đông Hà Nội. Thứ quà vặt ăn chơi chẳng lấy làm no, đủ ấy, bỗng đâu trở thành một nét quyến rũ mà chỉ riêng mùa đông xứ Bắc mới có, khiến những người xa Hà Nội lại thổn thức nhớ thương... 

Chungvui.com.vn Phương Thanh ( Báo đại đoàn kết)


Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.
Hide
X